Friday, January 2, 2009

Tháng Giêng, son đỏ


15 comments:

Nguyen Tue Minh said...

Xin cảm ơn Bạn thơ N.T: Bài thơ dễ thưong như một lời tự tình của Mùa Xuân... với mai vàng hé nụ khoe sắc hương, với những tà áo mấu tươi thắm đã bao lần lang thang, dạo bước chân êm trong khu vườn xuân xanh thuở trước!
Lòng chợt nhớ đến câu thơ hình như của Nguyên Sa hay Mai Thảo?:
"Tháng giêng ngon như một cặp môi gần"
Lời thơ cũng dịu dàng & êm ái gợi nhớ vô cùng đến nụ cười son thắm vĩnh viễn của Chúa Xuân...

Nguyen Tue Minh said...

Xin cảm ơn Bạn thơ N.T: Bài thơ dễ thưong như một lời tự tình của Mùa Xuân... với mai vàng hé nụ khoe sắc hương, với những tà áo mấu tươi thắm đã bao lần lang thang, dạo bước chân êm trong khu vườn xuân xanh thuở trước!
Lòng chợt nhớ đến câu thơ hình như của Nguyên Sa hay Mai Thảo?:
"Tháng giêng ngon như một cặp môi gần"
Lời thơ cũng dịu dàng & êm ái gợi nhớ vô cùng đến nụ cười son thắm vĩnh viễn của Chúa Xuân...

coxanh said...

Bài thơ thật nhẹ nhàng , thật dể thương. Đọc lên thấy ta như đang chìm ngợp trong mùa xuân...mùa xuân của đất trời... mùa xuân ngay trong lòng mình...xin đừng cười cỏ xanh (già rồi 60 mà còn xuân nỗi gì), nhưng đọc bài thơ cỏ xanh thấy lòng mình vui... thế thì gọi là mùa xuân ngay trong lòng mình, có được không các bạn?

ngansau said...

Tháng giêng son đỏ anh theo
Khói hương em khấn,sơn keo đợi chờ
Cổng Thiền vô lượng vô bờ
Nên anh lạc bước,còn mơ cõi trần!

Unknown said...

Thơ của NT dễ dàng đưa người vào cõi mộng mơ và xúc cảm ! PC cũng xin hòa điệu vài hàng cùng bạn thơ:

Em dâng môi đỏ tháng giêng,
Để Anh từ bỏ cửa thiền về thăm,
Sá gì cái chuyện trăm năm,
Nghìn năm anh cũng về thăm một lần.
Đường về lối củ thương thân,
Quỳnh hương quấn quít ngại ngần vây quanh,
Tóc em dường thể mây thành,
Che ngang nhật nguyệt...để anh tỏ tình.
........

Suong Mai said...

Tháng Giêng nghe NT thố lộ thật là êm tai.
Ai đó Yêu Như Thương vô lượng giữa bờ nhân gian... Một lần nữa SM nói NT đừng có xúi dại người ta lên núi tu Thiền , khăn gói hạ sơn là quyết định can đảm đấy.

kimchi said...

Đợi em cuối ngõ hoa vàng
Bên cành mai nụ rộn ràng lòng anh
Mùa xuân đã đến yên lành
Tháng giêng môi đỏ ươm tình muà xuân!

phuong hong said...

Môi son,mắt ngọc,má hồng
Hoa vàng tô điểm muà xuân mượt mà
Tóc huyền buông xỏa thướt tha
Cầu duyên năm mới áo hoa mộng vàng
Em mong tơ tóc cùng chàng
Trăm năm vô lượng tình tang đợi chờ !

quehuong said...

Hi Như-Thương, Tháng giêng son đỏ quả là đang làm "xao xuyến" các thiền..sư rồi đó:

..Cổng thiền chợt thấy ngẩn ngơ,
Yêu thương vô lượng giửa bờ nhân gian..
Nếu QH là Tổ sư của một thiền phái , thì đầu tiên luật là cấm..các thiền sinh..lò mò vào đọc Trang thơ , nếu ai vào thì cho xuống núi ngay để tha hồ yêu..như Vô Lượng.
..Sá gì cái chuyện trăn năm,
Nghìn năm Anh vẩn về thăm một lần..

À há, vậy là một thiền sư rớt đài.
Hơi hơi giống Từ Thức rồi, mà không chịu xuống núi liền mà còn chần chờ tới ngàn năm ..sao lâu quá vậy.

Thôi đọc đở chuyện Từ Thức nhân mấy ngày đâu xuân cho vui vậy.
Cám ơn Như-Thương đả tặng một Son đỏ tháng giêng cho mọi người. Rồi tháng 2 thì sao?


Từ Thức
Tủ sách mở Wikibooks

Thời xưa, ở Hòa Châu (tức Thanh Hóa bây giờ), có một người tên là Từ Thức, vốn con quan nên được bổ làm một chức quan nhỏ ở một địa hạt thuộc xứ Kinh Bắc (tục truyền địa hạt này thuộc huyện Tiên Du, Bắc Ninh). Cạnh huyện có một ngôi chùa to, trong chùa có một cây mẫu đơn lớn, cứ đến mùa xuân hoa nở thì khách bốn phương đến chùa xem hoa đông như hội.

Một hôm, có một thiếu nữ tuổi chừng mười sáu, mười bảy, nhan sắc xinh đẹp, đến xem hoa, nhỡ tay vịn gẫy một cành, không có gì để đền, nên bị nhà chùa bắt giữ lại. Từ Thức đi qua trông thấy, liền cởi áo mặc ngoài, chuộc cho thiếu nữ. Mọi người đứng xem đều khen Từ Thức là người nhân đức.

Ði ngao du, xem phong cảnh đẹp và làm thơ thì Từ Thức rất ưa thích, còn việc quan thì chàng thường bỏ mặc, nên hay bị quan trên quở trách. Chẳng bao lâu Từ Thức xin từ quan. Thấy huyện Tống Sơn có nhiều núi đẹp, chàng đem theo một tiểu đồng và một túi đàn đến dựng một gian nhà nhỏ ở chân núi để ở. Từ đấy, những nơi phong cảnh đẹp quanh vùng, không nơi nào là không có vết chân Từ Thức.

Một hôm, dậy sớm, trông ra cửa Thần Phù thấy có mây ngũ sắc kết thành hình hoa sen, Từ Thức một mình chèo thuyền ra phía ấy. Ðến chân một dãy núi cao ngất, chạy sát mặt biển, Từ Thức buộc thuyền lên bờ và trèo lên một mỏm đá cao. Chợt trông thấy một cái hang bên sườn núi, cửa hang tròn và rộng, chàng thử vào hang xem sao. Từ Thức mới đi được vài bước thì cửa hang bỗng đóng ập lại. Hang tối mịt mùng, không còn biết đường lối nào. Từ Thức phải lần theo khe nước mà đi. Ði một lúc lâu, thấy có ánh sáng, chàng lần ra khỏi hang và đi đến một chân núi khác. Thấy núi cao vòi vọi, sườn núi dốc ngược, Từ Thức cố bám vào hốc đá trèo lên. Lên cao, chàng thấy có đường rộng, rồi lên đến đỉnh núi thì trời quang đãng, ánh sáng rực rỡ, xa xa có lâu đài cung điện nhấp nhô bên những lùm cây xanh. Từ Thức đi theo đường lớn đến một lâu đài. Bỗng có hai thiếu nữ mặc áo xanh chạy ra, bảo với nhau rằng: "Chú rể nhà ta đã đến kia kìa!", rồi hai người chạy vụt vào tòa nhà lộng lẫy.

Một lúc sau, hai người lại ra, nói với Từ Thức rằng:
- Phu nhân sai chúng tôi ra mời người vào chơi.
Từ Thức đi theo hai người con gái, thấy lầu son gác tía, tường gấm, bậc đá xanh, trước kia chàng chỉ thấy nói trong sách, bây giờ mới thật mắt trông thấy. Trên mấy cửa đi qua, chàng thấy có chữ đề: "Ðiện Quỳnh Hư", "Gác Giao Quang", chàng theo hai thiếu nữ lên gác, thấy một vị phu nhân mặc áo lụa trắng ngồi trên sập thất bảo, trước sập có kê đôi kỷ gỗ đàn hương.

Phu nhân mời Từ Thức ngồi và hỏi:
- Ông vốn hay đi xem cảnh lạ, có biết đây là chốn nào không?
Từ Thức đáp:
- Tôi đi đã nhiều nơi, nhưng không biết trong vùng này lại có cảnh tiên, xin phu nhân chỉ bảo cho tôi được biết.
Phu nhân cười, rồi nói:
- Ông biết đâu được chốn này. Ðây là hang thứ sáu trong ba mươi sáu động núi Phi Lai, tôi là Ngụy phu nhân, địa tiên núi Nam Nhạc. Vì thấy ông có cao nghĩa, nên mới mời đến chơi.

Phu nhân bảo thị nữ gọi một tiểu thư ra. Vừa trông thấy, Từ Thức nhận ngay ra người con gái đánh gẫy cành hoa mẫu đơn trong chùa ngày nọ.
Phu nhân chỉ vào người con gái bảo Từ Thức rằng:
- Em nó tên là Giáng Hương, dạo nọ đi xem hoa gặp nạn, may có ông cứu cho, tôi vẫn còn hàm cái ơn ấy; nay tôi muốn cho em nó kết duyên với ông để đáp lại ơn sâu.

Ngay đêm hôm ấy, phu nhân sai mở tiệc hoa, cho hai người làm lễ thành hôn.

Từ Thức ở được chừng một năm, có ý nhớ nhà, nói với Giáng Hương rằng:
- Tôi đi xa nhà đã lâu, lắm lúc nhớ quê cũ, muốn về thăm một chút.
Giáng Hương tần ngần, không đáp.
Từ Thức lại nói:
- Tôi chỉ về chơi ít bữa, rồi lại đến đây với nàng.
Giáng Hương khóc mà nói rằng:
- Thiếp không phải vì tình lưu luyến hẹp hòi mà ngăn trở ý định của chàng, chỉ vì ở trần gian tháng ngày ngắn ngủi, sợ chàng có về đến nhà, cũng không thấy còn như trước nữa.

Giáng Hương đem chuyện nói với Phu nhân. Thấy Từ Thức trần duyên chưa dứt, Phu nhân mới sai người lấy một cỗ xe để tiễn đưa chàng. Giáng Hương viết một phong thư dán kín đưa cho chồng, dặn đến nhà hãy mở ra xem.

Từ Thức từ biệt Giáng Hương và Phu nhân, rồi lên xe, chỉ chớp mắt đã về đến làng cũ. Nhìn phong cảnh chàng thấy khác hẳn xưa, chỉ còn hai bên khe núi là vẫn nguyên như trước. Chàng đem họ tên mình hỏi thăm các cụ già trong làng thì có một cụ trả lời:
- Hồi nhỏ, tôi cũng có nghe nói hình như cụ tổ bốn đời nhà tôi họ tên cũng như thế, nhưng lạc vào hang núi cách đây đã ngót hai trăm năm rồi.

Từ Thức buồn rầu, muốn lại ngồi lên xe tiên để đi, thì xe đã hóa thành chim loan bay đi mất rồi. Mở bức thư của Giáng Hương ra xem, chàng chỉ thấy có dòng chữ VẮN TẮT: "Ở NƠI tiên cảnh, cùng nhau kết bạn, nay duyên xưa đã hết, không còn mong hội ngộ".

Về sau, người ta thấy Từ Thức đội cái nón nhỏ vào núi Hoàng Sơn (thuộc huyện Nông Cống, Thanh Hóa) không thấy trở về nữa.

HUONG said...

gCác bạn thơ ơi,

5 ngày trong tuần đã đi cày rồi, lòng nghĩ rằng cuối tuần sẽ được thảnh thơi thơ túi rượu bầu, thế mà sáng nay NT phải chạy hết vòng phố - oai chưa? Để đi kiếm part time job đó mà, vì part time job của NT đã đi đoong rồi. NT làm thơ thì lẹ mà sao kiếm tiền hỏng lẹ chút nào hết các bạn thơ ơi!
Khổ nỗi là thơ hỏng bỏ vô nồi nấu thành cơm được !!!
Ước gì nhà ... thơ / văn hỏng phải đi kiếm cơm nhỉ? Các bạn thơ có muốn viết kiến nghị lên Ngọc Hoàng như vậy không? NT chịu đứng đầu bảng liền
Thôi đành về nhà làm thơ tiếp trong khi đợi job kêu vậy !

Mến,
NT

Thanhtai said...

Hi NT và các bạn thơ
Cái máy hết nhõng nhẽo rồi,nhưng người thì rã rời

Bài thơ xinh như một giấc mơ,ca tụng nữa cũng bằng thừa

Xin góp vài giòng cùng các bạn

Tháng giêng em đẹp như tiên
Xinh môi son đỏ ngoan hiền masoeur
Thiền sư,linh mục quên thiền
Theo em xuống núi quên miền ..tĩnh tu.
NT ơi,nhân gian sẽ kiện Ngọc Hoàng còn ai nữa mà gióng chuông chùa,và Jingle Bells..thương mến>

Thanhtai said...

Các bạn thơ ơi,giữ đúng lời hứa,laptop work rồi vô comment ..dài dài đây.Sắp đi làm rồi,không khí Tết cổ truyền VN đang lãng vãng đâu đây với mấy bài ca Xuân,lại nghe tiếng pháo nổ(từ radio) còn khoảng gần 3 tuần nữa thôi,nhớ nhà nhớ bánh chưng bánh tét,nhớ được lì xì,nhớ đi chùa nửa đêm,nhớ hột dưa...nhớ đủ thứ.
Tt có mấy câu đối Tết cũng tập tễnh làm thôi để chuẩn bị đón Tết Con Trâu,mời các bạn đối họa cho vui nhé

TÊT đến,bánh chưng xanh,dưa hành ,câu đối đỏ
Xuân về,hoa mai vàng,mâm quả,pháo hồng son.

...Mời các bạn


Và một câu nữa

Kỷ Sửu đến đây,hoa đào nở bung khoe sắc thắm
Mậu Tý qua rồi,môi hồng thiếu nữ miệng cười tươi.

Chưa chỉnh lắm.Cali năm nào cũng có hội thả thơ và thi câu đối Tết thật vui các bạn ạ.Chúc các bạn hưởng xuân vui vẻ,chuẩn bị đón một cái Tết nồng ấm cổ truyền VN cùng gia đình ,bạn bè..

Thanhtai said...
This comment has been removed by the author.
ngansau said...

Thanh Tài ơi,
Máy mới sửa xong sao nóng quá vậy,từ từ đã nào ,chưa đi đã chạy
coi chừng bị coi ...là người vô duyên , ế chồng bây giờ.
Theo tử vi ,năm KỸ SỮU sẽ có một
"lão anh hùng" (chứ không phải Thiền sư) đem bông hồng tới tặng...
Thôi ráng nhận đi cho đời lên hương! còn nếu tin vịt thì
vào google check lại !
Chúc nhiều may mắn!
Chờ TRANG CHỦ lên CHÚC MỪNG NĂM MỚI KỸ SỬU rồi vô CÂU ĐỐI TẾT.

Thanhtai said...

Ngàn Sau ơi ,vô duyên hay có duyên chuyện đó Who care.,nhưng câu đối Tết thấy là sớm nhưng thật sự không sớm đâu từ trong nước ra tới nước ngoài người ta đã làm nhiều rồi.Văn thơ thì cứ ngẫm nghĩ có vui là được ,bên này bận rộn quá cho nên rảnh giờ nào thì cứ "xào" giờ đó.Vậy chứ bây giờ vào được trang thơ chứ nay mai vắt giò lên cổ vì cũng 2 jobs(may mắn kiếm được rồi)chứ không bill réo gọi biết mần ..răng.Chưa báo cáo NS job thứ hai .Không việc cũng khổ mà có việc cũng khổ lắm lắm.NS thông cảm nhé.Cung khai hơi nhiều rồi tới đây stop nghe.