Saturday, November 20, 2010

Lời tỏ tình dễ thương

Lời tỏ tình dễ thương của... loài vật

Cũng giống như con người, các loài vật cũng có những giây phút thật lãng mạn, những lời tỏ tình dễ thương, những cử chỉ âu yếm và những nụ hôn thật ngọt ngào và tình tứ...




Thư Tình cuối mùa Thu



Một cách tỏ tình ấn tượng




...cũng không giới hạn bởi giống loài





Biểu tượng muôn đời của Tình Yêu




Màn " khóa môi" thật lãng mạn




Chúa tể sơn lâm hiền lành và say đắm trong tình yêu




Đôi mèo rừng tình tứ nghỉ ngơi




Âu yếm




Sánh đôi cùng dạo biển




Tìm môi nhau



Né làm chi...


Tình cao hơn cổ



Tựa vai nhau, cho nhau vui, ấm áp cuộc đời



Hót cho vừa mình em nghe thôi



Lời thì thầm mùa xuân.










.

32 comments:

Suong Mai said...

Gởi đến các bạn những lời Tỏ tình rất dễ thương mà chắc chắn ai cũng thích ít nhất là một kiểu trong đó ? Các bạn đóng góp thêm các kiểu đặc biệt của riêng mình chớ?

Thien Thanh said...

Các bạn thơ ơi!
Trang chủ Post mấy tấm hình dễ thương quá!Các bạn sao chứ ThiênThanh thích nhất "sánh đôi dạo biển"...hi..hi vui thật.
Những con vật mà cũng tình tứ ghê đi!

coxanh said...

Còn cỏ xanh thì thích tất cả các kiểu tỏ tình này, vì mỗi kiểu một vẻ mười phân vẹn mười.
Dễ thương quá!

sao... said...

Tui thì khoái hình con gì giống con sóc mà không có cái đuôi cong cong làm Tặc-giăng trao cho người đẹp bông hoa để...làm chi hổng biết?

Càng nguy cơ cao càng hấp dẫn!

Ủa! Mà sao bữa nay Trang Chủ post mấy cái hình nầy lên chi vậy ta?
SỰ LẠ!!!

HUONG said...

NT lẩm nhẩm xem mình đã có bao nhiêu lần được Chàng tỏ tình như trong hình, mà không phải là ... một Chàng đâu đấy nhá !
Khiếp chưa ?

Người đàn ông khi tỏ tình - họ là THIÊN THẦN, dễ thương, ngây ngô và hiền lành nhất ... Ngoài ra những lúc khác thì họ là QUỶ SỨ . Tin NT đi !

sao... said...

Muốn tui tin hả?
Đâu có dễ vậy BẬU!
Người ta nói có lửa mới có khói, nhưng lửa của cái quẹt gas tui thấy có khói chút nào đâu?
Phải tiềm hỉu một chút coi trang hảo hớn ấy đã làm nên cái tội tình gì để nàng phải thốt lên một câu xanh rờn mang màu Cung Oán Ngâm Khúc đến vậy.

Khách quan mà nhận xét coi là "tại anh, tại ả hay tại cả đôi đàng" đây?

NGAN SAO said...

Đi hôm qua giờ mới về,thì được tin mừng của Trang chủ.
CHÚC MỪNG ,CHÚC MỪNG !

Hà hà hà!
Trong 15 kiểu tỏ tình dễ thương này ,Trang chủ chọn cái nào ,nói đi cho bà con biết để gởi quà mừng nếu không đi được. Còn đi tới dự được thì cho biết ngày tháng năm để còn chuẩn bị nghen!

Unknown said...

"Người đàn ông khi tỏ tình - họ là THIÊN THẦN, dễ thương, ngây ngô và hiền lành nhất ... Ngoài ra những lúc khác thì họ là QUỶ SỨ . Tin NT đi !"
Aí chà! NT phán như vậy là không công bằng rồi đó nha.
Và những lúc khác là những lúc nào thế nhỉ?
Khó hiểu quá

sao... said...

Người đàn ông khi tỏ tình - họ là THIÊN THẦN, dễ thương, ngây ngô và hiền lành nhất ... Ngoài ra những lúc khác thì họ là QUỶ SỨ.

Tui xin trích một bài thơ lụm được trên mạng của Do Vuong hay Vuong Do gì đó để "chống lại" câu nói trên của bạn thơ NHƯ THƯƠNG. Tui có mạn phép tác giả nhuận sắc chút đỉnh những chỗ thiếu sót.

LÀ ĐÀN ÔNG

Là đàn ông tức là mê rửa chén,
Mê lau nhà và háo hức lau xe.
Làm đàn ông tựa cửa đợi vợ về,
Nhanh chân chạy ra đỡ làn, đỡ nón.

Dịu dàng ngồi bằng bàn tay năm ngón,
Hỏi nàng xem có uống nước cam không?
Rồi bưng lên trên khay nhỏ màu hồng,
Nước giải khát, khăn lau tay, xí muội.

Rồi trong khi nàng chân co chân duỗi,
Vừa nhấp môi, vừa đọc báo thời trang.
Ta tung tăng đi vào bếp mở làn,
Lấy các thứ bày ra bàn chuẩn bị.

Nước tương này xếp vào ngăn gia vị,
Hành tím này xếp vào giỏ đồ khô.
Đậu hủ đây thì ta thả vào tô,
Còn rau sống bỏ vào thau rửa sạch.

Cá chép tươi còn nhảy nghe phành phạch,
Đánh vẩy rồi ta lại lấy thớt ra.
Tay cắt vây, mồm ta lại hát ca,
Làm việc nhà, đó mới là hạnh phúc.

Bắc nồi lên rồi tiện tay ta múc,
Nước từ trong chiếc máy lọc lưng lưng.
Bỏ cà chua, bỏ hành lá tưng bừng,
Ta sẽ nấu một nồi canh lịch sử.

Trong khi đó vợ ta đang mặc thử,
Áo mới mua về, coi có đẹp chưa?
Ta vừa khen, tay vừa nạo cùi dừa,
Để rắc sẵn lên chén chè trôi nước.

Ăn cơm xong nàng dùng cho mát ruột,
Và kèm thêm lát dưa hấu đẹp da.
Nồi canh sôi trong tiếng réo vỡ òa,
Ta thả cá, rồi làm luôn món mặn.

Mở tủ lạnh ra, nhớ lời vợ dặn,
Rằng hôm nay nàng đang muốn ăn cua.
Rang với me, thêm dăm quả trứng rùa,
Ta nhanh nhảu cho vào trong nồi hấp.

Nhớ khi rang phải vặn cho lửa thấp,
Cua mới ngon và mới chín vàng đều.
Đang say sưa thì nghe tiếng nàng kêu,
“Nước tắm của em, anh yêu, đâu nhỉ?”

Tay vớ chai dầu thơm trên tràng kỷ,
Ta vội vàng chuẩn bị chiếc khăn bông.
Dầu gội đầu, kèm theo cái lược hồng,
Mời nàng bước vào, không quên mở nhạc
.

sao... said...

Nàng bước nhẹ vô, không hề kinh ngạc,
Vì chuyện này như đã quá thân quen.
Ta nhanh tay mở khóa chiếc vòi sen,
Rồi sung sướng ta chay ngay ra bếp.

Bước kế tiếp ta đã quen thành nếp,
Và mừng vui ta nhanh chóng xếp mâm.
Còn không quên tay mở lọ khế dầm,
Cùng pha sẵn ly trà sâm thơm phức.

Nàng bước ra, chiếc khăn bông quấn ngực,
Như thiên thần sáng rực vẻ thanh cao.
Kéo ghế nhanh, nàng yểu điệu ngồi vào,
Khen một tiếng là chồng ngoan, chồng tốt.

Nàng liếc mắt ta nghe như cơn trốt,
Ta ngây ngất không thốt được lời nào.
Ta gắp cho nàng thêm món đồ xào,
Ngắm nàng ăn, lòng dạt dào cảm mến.

Nỗi mừng vui chợt ào ào bay đến,
Chính giữa bàn hai ngọn nến lung linh.
Tỏa ánh hào quang xuống góc nhà xinh,
Hai tâm hồn trắng tinh cùng hòa nhịp.

Ta lo nhai vội để còn cho kịp,
Vào trải drap giường và mở Tivi.
Chờ nàng ăn xong, ta gọi thầm thì,
Mời nàng vô đúng kỳ phim nhiều tập.

Nàng thong thả chiêu ly trà chống mập,
Trước khi xem trai Hàn Quốc ung thư.
Dưới chân nàng con mèo nhỏ gừ gừ,
Còn xa xa ta hăng say rửa chén.

Vừa rửa kỹ ta vừa nhìn len lén,
Thấy nàng đang khép đôi mắt mơ màng.
Lấy chăn hoa ta sẻ đắp nhẹ nhàng,
Bàn tay ta chỉ dịu dàng khe khẽ.

Gạt lọn tóc vướng mang tai be bé,
Rắc vào chăn thêm một chút dầu thơm.
Đặt cạnh nàng gấu bông nhỏ bờm xờm,
Vặn bé ngọn đèn rồi ta lui bước.

Ta kiểm soát cửa sau rồi cửa trước,
Dắt xe vô và cho chú mèo ăn.
Đậy kỹ thức ăn để tránh thằn lằn,
Kiểm soát lọ đường, đề phòng bọn kiến.

Rồi vươn hai vai ta hùng dũng tiến,
Vô phòng nàng, kéo nhẹ tấm rèm ra.
Cho ánh trăng xanh biêng biếc ngọc ngà,
Che phủ lên bóng nàng đang ngon giấc.

Ta dịu dàng ngồi nhẹ như ngọn bấc,
Nói thì thầm ba tiếng “vợ yêu ơi”!
Nàng vừa yêu vừa đẹp nhất trên đời,
Ta thiếp đi nơi chân giường mát dịu.

ngansau said...

SM thân mến,
Đã hết DỊ ỨNG chưa em?

Đêm qua có ngủ được không
Có ôm gối mộng chờ mong một lời?
Hay là lời đã nói rồi
Nhớ mà giữ lại ,hồi sau sẽ dùng!
(R và B đó)

quehuong said...

Lời tỏ tình dễ thương.

Lời Tỏ Tình Dễ Thương

Tác giả: Ngọc Sơn

Hỡi người yêu, em như ngàn ánh sao
Bừng lên trong màn đêm lung linh đẹp xinh
Những phút thần tiên, bên em lòng ngất ngây
Trào dâng trong lòng em, đêm mê cuồng si

Mình yêu nhau đi và yêu nhau hoài nhé em!
Kề vai bên nhau cùng say sưa khúc nhạc tình
Mình vui đêm nay và trao nhau tình đắm say
Này em yêu tình em ngàn lời muốn nói

Rằng: Anh Yêu Em! Yêu ngay phút ban đầu!
Tình cờ mình quen nhau, trong ánh mắt anh trao
Này em yêu ơi, yêu em nhất trên đời
Và chỉ mình em thôi
Trong trái tim anh !!!

Suong Mai said...

Cám ơn NS, cũng bớt một chút thôi nhưng đành phải đi làm và mang theo thuốc, có lẽ vì con cua lớn tối thứ sáu mà ra cớ sự nên hai ngày cuối tuần cố thủ trong nhà. Trời vẫn mưa dai dẳng lúc tạnh lúc không, sáng nay có tin vui là máy chụp hình bỏ quên trên hãng chiều thứ sáu cô thư ký đã cất dùm và mang trả lại, cũng vì ham ăn ham vui ThanksGiving sớm nên bỏ lại trong hộp thư trên tường rồi quên bẵng luôn, rõ là tới tuổi. À mà NS nói bí hiểm trong comment quá, không biết R và B là ai.

Vien Khach said...

Cứ mỗi độ vào cuối năm, VK thường được " FLU " đến thăm kỹ , phải mất nhiều ngày để tiếp. Cũng vì VK không chịu dùng "FLU SHOT" để tiễn đưa, nên nàng Flu cứ viếng mãi . Hôm nay mới vào Trang Thơ nhìn hình các cô cậu Thú vật, tuy không biết nói, nhưng biết tỏ tình bằng những nụ hôn nồng cháy dễ thương do Trang chủ sưu tầm , VK chợt nhớ một người bạn đặt câu hỏi :
- Nụ hôn đầu tiên trong mối tình đầu, và nụ hôn trao nhau vào cuối đời, thì nụ hôn nào là chung thủy ?
VK bí, không trả lời được . Mong các bạn gở bí giùm VK .
Cám ơn các bạn .
VK

sao... said...

Câu hỏi của bạn thơ VIỄN KHÁCH là nụ hôn đó của ai?
PHỤ NAM hay PHỤ NỮ?

Hỏi chung chung quá thì cũng BÍ luôn, chẳng biết đường nào mà gở.

ngansau said...

QH ơi,

TỎ TÌNH VỚI AI NỮA VẬY,CỨ VIỆC NÓI RA ĐI!để bà con chúc mừng.

SM ơi,mới đó quên rồi,hay lại lo uống thuốc theo toa của PC.
Chàng REACTINE
Nàng BENADRYL

Suong Mai said...

AAAAAAAAAAA, hỡi NS!
SM chọn cái Nàng Benadryl đã hai ngày rồi , đêm là đi một giấc luôn, không mộng mị .

Unknown said...

NS nè

PC có nói gì đâu mà cài PC vào đây vậy ?.

VK said: - "Nụ hôn đầu tiên trong mối tình đầu, và nụ hôn trao nhau vào cuối đời, thì nụ hôn nào là chung thủy ?"

Lão huynh ơi, cuối đời mà còn hôn được thì tài thật ! Nay cúm mai ho thì chỉ còn có ...nhìn nhau thôi cũng đủ rồi !hì hì hì.

SM said:"..rõ là tới tuổi"
đó là tuổi nào vậy hả trang chủ?

HUONG said...

NT dơ tay lên liền:
NỤ HÔN ĐẦU ĐỜI ...

Vì lúc ấy chưa biết hôn, nên Nụ Hôn ấy sẽ không giống những nụ hôn sau đó - đã biết hôn rồi !

HUONG said...

Thế là đêm nay NT sẽ ... nằm mơ thấy " Cái Ông Đàn Ông " của bài thơ bạn thơ S@ !!!

HUONG said...

Chưa thấy ai tình như bạn thơ Phượng Các ...
NHÌN NHAU THÔI CŨNG ĐỦ RỒI

"...Tình Yêu bắt đầu bằng đôi mắt ..." (có bài hát như vậy mà)

ngansau said...

Vậy mà NS tưởng PC là PHARMACY OF CÚM chứ ,bên CANADA có cái PHARMACY này,không biết bên MỸ có không ?
PC quên câu này trong bài hát NẮNG CHIỀU "
Nhìn nhau mà lòng vẫn vui!

Suong Mai said...

300 Học sinh Úc Đại Lợi ở Sydney hợp ca " Lý Con Sáo"

Thật cảm động khi nghe những em nhỏ (đại đa số) không phải là người Việt,
dể thương, hát rất rõ nhạc quê hương mình .....
Xin mời các bạn cùng lắng nghe.
Lý con Sáo - Gillawarna2010.

Unknown said...

Sau "lời tỏ tình dễ thương" thì đến:

"Ai đưa con sáo sang sông,
Để cho con sáo xổ lồng bay xa ???"

Đố các bạn thơ trả lời được câu hỏi nầy !

Co May said...

Sau khi tỏ tình mà đã được chấp thuận rồi ,thì phải "đem sáo sang sông ",chứ không lỡ có người khác đến rước thì sao?

Dân Tây Nguyên mà bằng lòng rồi là bắt đi liền!

phitoan said...

Trang chủ đưa Lời tỏ tình dể thương với những hình ảnh thật hay và sinh động. PToàn thích:"Nói cho vừa mình em nghe thôi"- Nguyễn Đức Quang. Lời nói chân thành dễ thương đến lạ thường. Tác giả có lẽ cũng mộc mạc chân thành nên viết được câu hay đến thế. Ngày xưa PT cũng đi cưa gái, có được cây đàn để hát được bản nhạc này cũng làm nhiều em đỗ lắm. Nay cũng hát nhưng chả thấy em nào ngó ngàng tới - cũng tủi thân, hi hi
Chúc Trang thơ và mọi người luôn yêu đời nhé!

sao... said...

Tui cũng chờ hổm nay coi có ai gở dùm cái BÍ trong vấn đề bạn thơ VIỄN KHÁCH nêu ra, nhưng dường như “ai cũng hiểu chỉ giả vờ không hiểu”.
Vấn đề của VK ở đây là sự CHUNG THUỶ chớ đâu phải NỤ HÔN!
Không biết tui nghĩ vậy có đúng không bạn thơ VK?

Theo tự điển Tiếng Việt có ghi định nghĩa của từ CHUNG THUỶ như sau:
“Chung Thuỷ là tính từ (hay nói rõ ra là hình dung từ) chỉ một trạng thái tình cảm trước sau như một, không thay đổi: người yêu chung thuỷ-sống có thuỷ chung-chung thuỷ với mảnh đất yêu thương.”
Nhưng đó là cuốn tự điển Tiếng Việt được viết ra và xuất bản ở Thế Kỷ trước, đến Thế Kỷ thứ XXI thì không còn phù hợp nữa rồi. Theo tui, lần tái bản tới chắc người ta sẽ phải hiệu đính lại, vì theo quan điểm cá nhân tui, điều đó bây giờ đã trở nên là một điều xa xỉ đối với nhiều người vì đó là một điều khó thực hiện, ví như một người đang đi chiếc xe đạp mà mơ có ngày tậu được một chiếc Rolls-Royce. Vì sao tui nói đó là một sự xa xỉ trong thời đại mới? Vì chắc chắn là không còn một ai có được giống như định nghĩa trong tự điển nữa.

Nếu nói cho phù hợp với thực tế hiện nay hơn thì không thể có được cái quan niệm cũ rích thời phong kiến, nhưng ít ra khi có tình cảm với một người khác giới thì chỉ nên hướng những tình cảm đẹp đẽ về mỗi một người, chớ nên vọng tưởng tới một hình bóng khác, còn nói theo cách bình dân học vụ là chớ nên “bắt cá hai tay”, chí ít là cho đến khi mình dứt khoát với người cũ vì một lý do nào đó. Đây là một trong những đức tính cần thiết đối với một người phụ nữ Á Đông.

Unknown said...

Đọc qua bài thơ "Là đàn ông" của tác giả Do Vuong. Tôi nghĩ tác giả là một nữ lưu, vì bị "đì" quá nên tức mình làm bài thơ này để tung lên mạng cho giới mày râu quê một cục chứ trên cõi đời ô trọc này làm gì kiếm ra được người đàn ông lý tưởng như vầy được.
Phải không các bạn?

sao... said...

Phàm ở đời, trăm nghe không bằng một thấy. Lại có câu: Chưa thấy chưa tin.

Rõ ràng đây chỉ là một bài thơ trào phúng, chủ đích của tác giả là để người đọc cho vui nhưng cũng là một cách cười ngạo những gã đàn ông sống bám vào gấu váy!
Theo tên tác giả thì phụ nữ không ai có tên DO hay VUONG cả nhưng có thể đó chỉ là bút hiệu chưa biết chừng. (sao tui ghét cái tiếng Việt không có dấu đến thế, khi đọc người ta có thể suy diễn lung tung: OM thì nghĩ là ÔM, YEU thì nghĩ là YÊU nhưng người gõ lại muốn nói ỐM YẾU, dễ bị "bé cái nhầm " lắm!)
Đề cập tới chuyện thấy thì trường hợp trên ở Việt Nam quanh tôi được thấy dẫy đầy với quan niệm mới Nam Nữ bình đẳng.
Cứ cho rằng trong phạm vi gia đình thì đó là một sự "phân công lao động" đi, mỗi người làm một việc để chung tay xây dựng tổ ấm gia đình.
Nhưng khổ thay! Trên bình diện quốc tế cũng như trong phạm vi nhỏ hẹp của gia đình, hễ ai nắm phần kinh tế mạnh thì tiếng nói của họ cũng có trọng lượng hơn. Chân lý đấy!

Ý bạn thơ SONG KIM lại cho đó là một mẫu người đàn ông lý tưởng sao?
Tôi lại thấy nó giống như một Oshin, đôi khi làm trái ý BÀ còn bị la như la con nữa kìa.

Tạo hoá cũng kỳ diệu thật! Đã sinh ra được những đấng nam nhi đại trượng phu nhưng kèm theo cũng có cái-gọi-là những "gã đàn ông hèn kém". Muốn uống ly cà phê hay mua một tờ báo cũng phải ngửa tay xin tiền vợ. Những loại đó thì mong chi có thể thù tiếp bạn bè từ xa tới thăm cho phải đạo làm người?!?!

Ồ! Như thế kết hợp chung lại mới thành cái cõi nhân gian muôn màu muôn vẻ chớ!

sao... said...

Nhân trang chủ post lên những tấm hình ngộ nghĩnh về lứa đôi, tình cờ tui đọc được một bài viết nói về một loại “bánh lứa đôi” mà xưa giờ tui vẫn lầm tưởng về tên gọi. Xin trích dẫn ra đây cho những ai chưa biết thì ghé mắt ngó qua một chút cho biết tường tận hơn về quê hương Việt nam.

QUÊ HƯƠNG BÁNH VỢ BÁNH CHỒNG

Buổi sáng từ Hà Nội đi lên phía bắc rồi buổi chiều, đi ngược hoàng hôn, từ phía bắc về Hà Nội, tôi vẫn thấy dọc hai bên đường, có những người phụ nữ ngồi bên chiếc bàn con, bày một thứ bánh thật ngon mắt, từng chồng, từng cặp, lá xanh mướt, lạt đỏ tươi, bên trên phủ một miếng vải ướt để bánh khỏi khô, lá khỏi héo... Xe qua, người bán hàng vẫy vẫy bàn tay, như mời như gọi thân tình...
Làng Đình Bảng là quê hương của quan họ trữ tình, có sông Cầu, sông Đường, có Tích Giang, Tiêu Tương, có chùa Tiêu Sơn, Phật Tích... Cũng là quê hương của cô gái tựa vào cây lan, bất chấp lệnh vua cấm, mà rồi trở thành nguyên phi, thành hoàng hậu, thành hoàng thái hậu, chấp chính cả vương quyền... Làng Đình Bảng còn nổi tiếng với những cô gái váy chùng cửa võng, của rượu nếp cái hoa vàng và không thể thiếu những chiếc bánh phu thê thơm dẻo - bánh vợ bánh chồng, bánh âm bánh dương, bánh giao hoà gắn bó.
“Có một số nơi vẫn gọi lầm bánh phu thê là bánh xu xuê hay xu xê. Đó là một sự hiểu lầm đáng trách bởi ngay từ tên gọi, món bánh này đã hàm chứa một câu chuyện cảm động về tình vợ chồng đằm thắm, gắn bó keo sơn”. Chuyện kể rằng khi vua Lý Anh Tông xuất chinh, hoàng hậu chính tay vào bếp làm ra món bánh gửi theo chồng đi đánh trận. Nhà vua cảm động, khi ăn lại thấy hương vị rất ngon bèn đặt tên là bánh phu thê và truyền rộng ra dân gian. Lá bánh xanh mướt tượng trưng cho sự chung thủy của người vợ Việt Nam. Sợi dây kết đôi bằng lạt nhuộm đỏ mô phỏng sợi tơ hồng thể hiện tình vợ chồng. Bánh có màu vàng trong thể hiện tình yêu thương thầm kín, chứa đựng sự quan tâm, chăm sóc của người vợ đối với chồng mình. Thế nên, khác hẳn với loại bánh khác – chỉ có đơn vị là cái - như bánh chưng, bánh giò, bánh nếp, bánh khoai sọ, bánh gio, bánh cốm…, bánh phu thê luôn đi theo cặp như tên gọi của nó.

sao... said...

Trải qua bao nhiêu thời gian, nhưng nguyên liệu cũng như cách làm bánh không hề thay đổi. Khâu khó và quan trọng nhất là làm bột bánh. Chị luôn chọn loại gạo nếp cái hoa vàng với hạt to, đều và chắc để làm bột. “Gạo nếp đem vo sạch, để ráo nước, dùng cối giã nhuyễn vài lần, rồi lọc lấy tinh bột. Tinh bột sau đó phải phơi khô 15 ngày mới có thể mang làm bánh được, nếu làm ngay bánh sẽ bị nát và ăn không ngon”- vừa nhanh tay nhào bột, chị cho biết thêm.
Lần đầu tiên tôi được “mục sở thị” những chiếc bánh phu thê thơm ngon ra đời như thế nào. Nhìn chiếc bánh phu thê có màu vàng trong suốt, tôi buột miệng hỏi “cái này chắc phải dùng nhiều phẩm màu lắm?”. Chị Xuân cười chỉ cho tôi xem một bao tải đựng quả dành dành để ở góc nhà. Thì ra, để làm được màu vàng của bánh, người ta phải lấy quả dành dành đem phơi khô, ngâm vào nước để chiết xuất ra loại nước màu vàng trộn vào bột làm vỏ bánh. Thế nên, cứ chiều chiều, thứ quả lành mọc hoang bên hàng rào, cạnh bờ ao quen thuộc của nhiều làng quê Việt Nam ấy vẫn được thồ từng bao từng tải từ khắp vùng về Đình Bảng, cung cấp cho hàng trăm nhà làm bánh, mà không hề có nhà nào dùng phẩm hoá chất thay thế.
Bột sau khi nhào xong được cân lên và dàn thành một lớp vào khuôn để chia đều thành những vỏ bánh. Tiếp đó là cho nhân bánh vào và cuộn lại. Cũng theo lời chị Xuân, chế biến nhân bánh phu thê khá dễ: đậu xanh nấu chín, sau đó nghiền mịn, thắng với đường, trộn thêm một chút dừa nạo, một chút vừng và hạt sen. Chị “bật mí” thêm sở dĩ bánh bột nếp mà có độ giòn, lại không dính là bởi "thịt" bánh được pha đu đủ xanh nạo thật nhỏ, vắt thật kiệt, kỹ càng hơn thứ làm nộm đu đủ thịt bò khô nơi thành phố. Thế nên, nhà bà Lụa có một cái máy giặt rất to để giữa sân, nhưng không phải để giặt mà để vắt ép đu đủ cho thật khô, làm bánh mới thơm và giòn.

sao... said...

Nhân bánh muốn ngon thì tất cả các nguyên liệu làm nhân cũng phải là những loại hảo hạng. Đậu xanh phải là loại đỗ hạt nhỏ, ruột có màu vàng óng. Đậu sau khi ngâm sẽ đãi kỹ càng rồi đem đồ chín cho đến khi hạt đỗ nở ra, căng bóng nhưng vẫn không bị nát và khi bóp hạt đỗ bở vụn giữa hai đầu ngón tay là đạt. Sau đó, đậu sẽ được giã nhỏ thật mịn, rồi đem quấy dẻo với đường trắng tạo ra một thứ chè kho ngon tuyệt. Tương tự, hạt sen cũng được luộc chín, để ráo nước và trộn đều với đậu xanh và dừa nạo. Để nhân bánh có mùi thơm, chị Xuân cho thêm một chút dầu chuối. Trong khi chị làm nhân bánh thì con gái chị ngồi lau lại chồng lá. Lá gói bánh là lá dong, sau khi rửa sạch để ráo nước, phải tước cọng thật kỹ để khi gói bánh được mềm mại. Lá lót trong cùng là lá chuối tây được rửa sạch, luộc chín và hong khô. Trước khi gói, người ta còn quét lên lá một lớp mỡ hoặc dầu để khi bóc bánh không bị dính, lại làm cho bánh có độ ngậy và béo rất đặc trưng.
Bánh phu thê là loại bánh phải ăn khi nguội thì mới cảm nhận hết được độ dẻo, dai và giòn của vỏ bánh. Màu vàng hổ phách trong suốt của miếng bánh, màu xanh mát mắt của lớp lá, màu trắng của dừa, của sen và màu hồng của lạt buộc. Ngon mắt đến lạ lùng! Bánh gai màu huyền, bánh gấc màu đỏ, bánh chưng màu xanh, bánh giò màu trắng… thì bánh phu thê có màu vàng chanh tươi, màu của quả dành dành đã chín. Bánh có độ dày vừa phải để khi bóc ra, có thể thấy được nhân bánh ẩn khuất phía trong. Chị Xuân đưa cho tôi thử chiếc bánh mới hoàn thiện. Cắn một miếng. Mùi thơm dìu dịu, cùng với độ dẻo của nếp, giòn giòn của đu đủ, bùi bùi của đậu xanh, mùi thơm của vừng, chút béo của dừa, tất cả hòa quyện lại tạo thành vị ngon ngọt lành. Đã ăn bánh phu thê nhiều lần và ở nhiều nơi nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên tôi được cảm nhận rõ nhất hương vị của đặc sản làng quê Đình Bảng.
Hà Nội đã có nhiều nhà làm bánh phu thê. Một số địa phương khác cũng đã mày mò học cho được cách làm. Nhưng bánh phu thê Đình Bảng là vẫn giữ được chân chất, tinh mà lành, ngon mà mát, đẹp mà không đắt, lại gần thủ đô, xuôi nam ngược bắc cũng dễ dàng... Chia tay gia đình bà Lụa, tôi mua một túi bánh về làm quà, bà cụ dúi thêm cho tôi một cặp, gọi là “biếu riêng”. Người con gái xuân sắc một thời của Đình Bảng, nay đã 70 mùa làm bánh phu thê, tóc hoa râm nhưng nét cười tươi như bông hoa dành dành nở trắng...
Thanh Hương