Friday, May 7, 2010

Chúc mừng NGÀY CỦA MẸ


41 comments:

Suong Mai said...

Sương Mai chọn lấy một bông hồng thật tươi mới nở đầu mùa xuân trong vườn nhà, thương tặng hết PHE TA trong Trang thơ. Chúc một ngày chủ nhật, Ngày của MẸ thiệt là vui và đầy ý nghĩa.

ngansau said...

NHỚ MẸ 10_5_2010

Em về thăm mẹ hôm qua

Chị xin gởi một chút quà về quê

Chị gởi một gói "tình thương"

Chị còn ở chốn tha hương xa vời

Mẹ giờ như ngọn đèn mờ

Lung linh trước gió ,biết trờ khi nao

Chúng con khấn nguyện trời cao

Mẹ còn được khoẻ ra vào đợi trông !

Chúng con còn được bông hồng

Cài lên ngực áo,khôn cùng niềm vui !

NS

Cùng chia xẽ niềm vui với SM ,chúng ta là những người may mắn còn được MỘT BÔNG HỒNG cài bên TRÁI TIM !
CHỊ EM NHÀ HOA VĂN BMT.

quehuong said...

CHIA VUI VỚI CÁC BẠN VỀ NIỀM HẠNH PHÚC CÒN MẸ.

NGẬM NGÙI CÙNG CÁC BẠN ĐANG BỒI HỒI TƯỞNG NHỚ VỀ MẸ THÂN THƯƠNG.

..LÊN NON MỚI BIẾT NON CAO,
NUÔI CON MỚI BIẾT CÔNG LAO MẸ HIỀN..

http://www.slideboom.com/presentations/166324

Nối link này để nghe Lòng Mẹ của nhạc sỉ Y-Vân do Khánh-Ly trình bày.

tim luc binh said...

CÁM ƠN bạn QH,

Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một như đường mía lau

Chiều chiều ra đứng ngỏ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều

chutxiu said...

Xin chúc mừng những ai còn được phước báu sớm hôm chăm sóc MẸCHA.
Xin chia vui với những ai thường lui tới viếng thăm SONG THÀNH ở xa.
Xin nhắc nhở Chức Mừng CẢ ĐỜI cũng chưa đủ.
Xin hành xử Ngày Nào Cũng Của MẸCHA vì người ta hay quên nên chọn một ngày để nhớ; vì mình hay nhớ nên nhắc nhở đừng khi nào quên.
Bông Hồng xin trao cho để người bảo giữ,
Bông Trắng xin nhắc để tươi mãi trong lòng,
Hãy chia xẽ với những ai đã có Bông Trắng đừng để phôi pha, vì bảo giữ chỉ một thời mà giữ được chẳng phôi pha mới là mãi mãi....

ngansau said...

ĐA TẠ những lời nhắc nhở của CHÚTXÍU ,xin ghi vào...TIM !

Thien Thanh said...

NHỚ MẸ

Mẹ ơi phương xa mẹ có hay!
Lòng con nhớ mẹ dáng hao gầy
Những ngày mẹ ốm không kề cận!
Dâng bát cháo vơi,chén thuốc đầy!

Công lao dưỡng dục con luôn nhớ!
Tuổi mẹ càng cao đôi mắt mờ
Con không dìu được đôi chân đỡ
Tựa cánh tay ôm ,tựa mái đầu!

Ngày về thăm mẹ quá xa xôi!
Lòng con nhớ mẹ đến bồi hồi!
Mẹ ơi thương mẹ con nhớ quá!
Dáng mẹ còng lưng ,dáng mẹ ngồi!!

Thiên Thanh

Suong Mai said...

"ĐA TẠ những lời nhắc nhở của CHÚTXÍU ,xin ghi vào...TIM ! "
Chao ôi NS, đọc câu chẳng phải cho mình mà SM cũng thấy bồi hồi , còn chỗ nào để kín đáo hơn và lâu dài hơn không hả NS , hả CX ?

Unknown said...

Mẹ Cha ta đã qua đời,
Nhìn người còn Mẹ ta thời nhớ nhung,
Công Cha nghĩa Mẹ khôn cùng,
Không ai biết được tận cùng công lao.
Một mai thân thể gầy hao,
Cuối đời mới hiểu công lao Mẹ Hiền!
Nhắc người còn tuổi trung niên,
Sớm thăm tối viếng, chớ phiền xa xôi.
Trăm năm thoáng chốc mà thôi,
Lỡ mai...thì đã xa rồi người thân!

chutxiu said...

chút xíu sắp laị thế này thì sự thương nhớ như kéo dài mãi còn chớ chưa dứt:

Lòng con nhớ mẹ đến(những) bồi hồi!
Dáng mẹ còng lưng, dáng mẹ ngồi!
Mẹ ơi thương mẹ con nhớ quá!
Ngày về thăm mẹ quá xa xôi!

Thiên Thanh chịu không?

chutxiu said...

Ngàn Sau thì chỉ có TÂM mới hợp. Tim mà ngừng đập thì tiêu rồi!

sao... said...

Trước tiên, xin có một lời bày tỏ sự kính trọng đối với tất cả phụ nữ.
Tôi hay nhìn đôi vai và tấm lưng của họ. Một đôi vai nặng oằn bổn phận với gia đình, con cái. Và tấm lưng thon ngày nào đã làm cho bao chàng trai mê mẩn, có khi đã dệt nên vài câu thơ tuyệt vời thì giờ đã mất đi sự thon gọn vì bổn phận thiêng liêng của người nữ mà tạo hoá đã trao cho họ để duy trì nòi giống. Mất đi vẻ đẹp vốn đã từng được, họ có tiếc không? Không hề!

Cả một đời hy sinh bản thân mình cho gia đình, chồng con. Hư hao vóc ngọc nhưng lại là một hạnh phúc thiêng liêng nhất mà người mẹ có được. Sinh con ra rồi phải nuôi dưỡng cho con khôn lớn, dạy dỗ cho con trở thành người hữu dụng. Biết bao là công lao trời biển!
Bao nhiêu câu hát, bao nhiêu bài thơ, bao nhiêu lời nói đẹp cũng không thể nói hết trọn vẹn sự hy sinh thầm lặng của người Mẹ cho những đứa con yêu. Nhân NGÀY CỦA MẸ, xin được tôn vinh nét đẹp ấy của người phụ nữ. một nét đẹp tâm hồn.

sao... said...

Thiền sư Thích nhất Hạnh cách đây hơn 40 năm có viết một quyển sách mỏng BÔNG HỒNG CÀI ÁO, do Nhà xuất bản Lá Bối ấn hành.
Quyển sách nầy ai trong chúng ta cũng biết. Nhân đây xin kể lại một kỷ niệm đẹp nhưng buồn.

Năm tôi mười bảy tuổi, trong một buổi dạo chơi trong vườn cà phê, hai cô bạn học có đưa tặng quyển sách ấy. Đọc xong tôi lặng người đi vì xúc cảm mà để cho nước mắt lăn dài trước mặt họ mà không chút ngượng nghịu làm cả hai hết sức bối rối vì không thể ngờ.

Không biết những người năm xưa ấy có còn nhớ không?

Vien Khach said...
This comment has been removed by the author.
Vien Khach said...
This comment has been removed by the author.
ngansau said...

Bao giờ tim thật đã ngừng
Thì đâu còn nữa tưng bừng trang thơ
Bây giờ thì chỉ lơ mơ
Chữ tâm an lạc để chờ một mai !

Vien Khach said...

Ngày mai 9/5 là Ngày Lễ Mẹ . VK chúc mừng các Bạn, những người còn có MẸ bằng những đóa Hồng thật tươi thắm .

" HAPPY MOTHER'S DAY "

Riêng VK thì :

" Mẹ Tôi yên giấc dưới mộ sâu,
Tôi còn trôi nổi mãi đâu đâu,
Ngày Lễ Mẹ về, Con viễn xứ
Theo bóng thời gian tóc đổi màu ".

Cứ mỗi năm, Ngày Lễ Mẹ về với mọi người, là mỗi lần VK thầm hát ca khúc "MẸ TÔI" của Nhị Hà để nhớ đến Mẹ .
- Chiều nay đốt hương tưởng niệm trước mồ .
- Nhìn khói đau lòng tưởng nhớ năm xưa .
- Công ơn sinh thành ngày nao đền trả,
- Mẹ ơi ! con nguyền nhớ lời Mẹ khuyên .

Chúc các Bạn thật vui trong ngày Lễ MẸ .
VK.

phuong hong said...

NỖI LÒNG
Chúng con về thăm mẹ dấu yêu
Dăm ba ngày phép chẳng bao nhiêu
Đường về quê mẹ xa hun hút
Thương mẹ hao gầy bóng đổ xiêu

Ngày ngày tựa cửa ,mẹ ngóng trông
Ngắm cảnh chim bay tủi cả lòng
Mong các con về vui tổ ấm
Gia đình đoàn tụ thoả chờ mong

Mẹ chừ bạc tóc còng lưng mỏi
Tí tách mưa đêm rơi trên xối
Rót xuống tim gầy héo hắt thêm
Buồn vui còn đó mãi không nguôi

Mẹ ơi! quên nhé vì con cháu
Mưa nắng bao năm bạc mái đầu
Đời vẫn là hoa khoe sắc thắm
Là hương ngào ngạt cuả mai sau!
HP

la thu vang said...

Bao nhiêu lời hay ý đẹp,mọi nguời không ngừng tôn vinh Mẹ.
Tôi cũng là người con,tuy ở gần mà cũng như xa,luôn mong ngóng có ngày rành rang để cận kề bên Mẹ,mà cuộc đời đâu phải muốn là được.
Xin Mẹ nhận ở các con tấm lòng thương yêu,trân trọng...suốt đời.
Xin chia xẻ với nhừng ai không còn Mẹ một nén hương lòng,và chắc là không ai trong chúng ta không thể không biết bài"Lòng Mẹ...bao la như biển Thái bình dạt dào" của Y Vân,phải không các bạn?

HUONG said...

VẠT ÁO MẸ

Mẹ nghiêng vạt áo phai mầu
Che con nắng sớm, giọt sầu cơn mưa
Trăm nghìn vạn buổi chợ trưa
Mồ hôi đẫm áo vẫn chưa trở về
Dép mòn, mòn cả đường quê
Năm xưa đã nguyện phu thê gánh gồng
Chồng đi vạn dặm. Đợi mong
Giữa hồi vận nước đục trong lỡ làng
Bến sông nhuộm buổi chiều vàng
Con đò đứng lặng, hai hàng lệ rơi
Lòng em quang gánh đầy vơi
Anh ơi còn sống ... phương trời cách ngăn
Bắc Nam chung một vầng trăng
Sao anh xa biệt, tơ giăng mối sầu
Áo hoa em đổi áo nâu
Theo chân phiên chợ dãi dầu nuôi con
Vai em từ thuở sắc son
Nay còn đâu nữa cung tròn yêu thương
Đôi tay gân guốc. Đoạn trường
Chia tay anh ngỡ nửa đường âm dương

Như Thương
(Bài thơ viết tặng những người mẹ bạc vai áo gánh gồng nuôi con và gánh gạo nuôi chồng đi tù ngoài Bắc năm xưa)

coxanh said...

CHÚC MỪNG NGÀY CỦA MẸ

Chúc các bạn còn có mẹ, sống thật hạnh phúc trong tình thương của mẹ và hãy tận hưởng triệt để cái diễm phúc mà mình đang có .

Chúc các bạn không còn mẹ nũa , hãy dành trọn vẹn một ngày để thương nhớ về mẹ, dù chỉ để ngậm ngùi...

Hình như ở Việt Nam không có ngày của mẹ . cx chỉ thấy có ngày lễ Vu Lan , mà không biết ngày đó có thể gọi là ngày của mẹ không? Mà ngày lễ Vu Lan cũng chỉ thuần túy là của Phật giáo , chứ cũng chưa vào hàng Quốc lễ được . Nên cx chỉ nhớ ngày giỗ mẹ hàng năm thôi , làm mâm cơm cúng mẹ , để ngậm ngùi nhớ thương...

Thien Thanh said...

AI CŨNG CÓ MẸ !



Hồi đó tôi còn nhỏ xíu,đâu khoảng preschool trước khi vô lớp một tiểu học.Tôi còn nhớ đi tới cái đầu dốccó lớp học nho nhỏ nấp mình sau mấy gốc thông,bên kia là bờ rào của một cái chuồng bò,mà chỉ khoảng chừng 3,4 con..
Mỗi lần giờ break tụi tôi một đám 7,8 đứa con nít khi chơi chuyền thẻ,lúc giải ranh hoặc lò cò...có khi lại chạy ra bờ rào nhìn qua bên kia thấy mấy con bò đang đứng ,nằm nhai cỏ rơmchỉ chỏ.với đầu óc non nớt chúng tôi nghĩ rằng mấy con bò này sướng thiệt ,chả cần phải học hành gì cả..
Một bữa nọ nhằm giờ chơi.tụi tôi tụm 5,tụm 3 sau ván chơi giải ranh đang cải nhau ỏm tỏi,bỗng nghe có tiếng bò rống thiệt là thê thiết,thương đau lắm.Chúng tôi chạy tới bờ rào nhìn qua thấy chỉ còn 2 con,một con chắc là bò mẹ,còn con kia là bê con.Người ta lấy dây thừng buộc vào cổ con bò mẹ nắm đẩy kéo đi,nó dùng dằng trì kéo lại,kêu bò bò nghe thảm thiết,còn con bê con thì cứ nhảy tới bám sát theo mẹ.,sau một hồi trì kéo..bỗng nhiên tôi thấy từ mắt con bò mẹ lăn ra 2 giọt nước mắt một điều thiệt hiếm có ,chắc nó nghĩ đi là vĩnh biệt mãi mãi
Những giọt nước mắt theo ám ảnh tôi suốt mấy ngày tôi bỏ cả ăn ngủ nằm li bì.Thương cho con bê con mất mẹ.Tiếng kêu tuyệt vọng của nó làm tôi liên tưởng"mẹ ơi mẹ ơi đừng bỏ con.."thiệt là chua xót...

chutxiu said...

Bạn QH;
Hỗm bạn có hứa ai cần dịch sẽ gíup miễn phí.chútxíu làm phiền bạn đây để xem người nghỉ về MẸ thế nào? Xin cám ơn nhiều nhiều.
"M" is for the million things she gave me,
"O" means only that she's growing old,
"T" is for the tears she shed to save me,
"H" is for her heart of purest gold;
"E" is for her eyes, with love-light shining,
"R" means right, and right she'll always be,
Put them all together, they spell "MOTHER,"
A word that means the world to me.
- Howard Johnson
God could not be everywhere, so he created mothers.
- Jewish Proverb

My mother is my root, my foundation. She planted the seed that I base my life on, and that is the belief that the ability to achieve starts in your mind.
- Michael Jordan

A mother's arms are made of tenderness and children sleep soundly in them.
- Victor Hugo

My mother had a slender, small body, but a large heart--a heart so large that everybody's joys found welcome in it, and hospitable accommodation.
- Mark Twain

All that I am or hope to be, I owe to my angel mother.
- Abraham Lincoln

I miss thee, my Mother! Thy image is still
The deepest impressed on my heart.
- Eliza Cook

A man loves his sweetheart the most, his wife the best, but his mother the longest.
- Irish Proverb
No one in the world can take the place of your mother. Right or wrong, from her viewpoint you are always right. She may scold you for little things, but never for the big ones.
- Harry Truman
The heart of a mother is a deep abyss at the bottom of which you will always find forgiveness.
- Honoré de Balzac
The best conversations with mothers always take place in silence, when only the heart speaks.
- Carrie Latet
I love my mother as the trees love water and sunshine--she helps me grow, prosper, and reach great heights
- Adabella Radici

ngansau said...

Hôm nay NS vừa là MẸ vừa là BÀ
sung sướng nhất đời,con cái cháu chắc HẸN đến surprise cho MÁ và BÀ...
Nhưng lòng vẫn lo lắng về VN ,mong MÁ được bình yên thì niềm vui của mình mới trọn vẹn.
Mong mọi người hôm nay đều được con cháu CƯNG !
Ai mà chưa có con cháu ,thì NGƯỜI YÊU cưng vậy !
Chúc các bạn trang thơ một ngày
HẠNH PHÚC !

quehuong said...

A mother's arms are made of tenderness and children sleep soundly in them.
- Victor Hugo

Chut-Xiu oi! QH chon cau nay cua Victor Hugo.. ma QH cho la hay nhat.

Tam dich:

Tre con luon ngu ngon trong vong tay diu dang cua Me.
Dang "an cap" gio cua hang. Ve nha se dich them. OK.

ngansau said...

Úi cha viết thưà chữ CHẮC mà sai lỗi chính tả nữa (chắt) ,cô giáo này đáng bị phạt ,nhưng vì cô giáo qúa già để nhớ lỗi mình !

HUONG said...

NT "chịu" câu viết này của bạn thơ NGÀN SAU nhất :
Ai mà chưa có con cháu ,thì NGƯỜI YÊU cưng vậy !

chutxiu said...

Ai mà nhanh tay lẹ chân quá vậy? có đến chắt ắt phải lên đường bỏ cuộc vui sớm à nhe! Xin chức mừng Bà Cố Gậy (Thời buổi nầy hết ai ăn trầu, chỉ còn chống gậy và đi xe lăn)

quehuong said...

Dài nghe Bà Con.
Ngày hiền mẫu
Thương Nguyên
Nguồn: Mạch Sống Online

Trong kho tàng văn học nghệ thuật, tình mẫu tử là một nguồn cảm hứng bất tận. Thật vậy, qua bao thời đại, tình mẫu tử vẫn là một tình cảm thâm sâu nhất của nhân loại. Chỉ nhìn vào hình ảnh một người mẹ bồng con, người ta cũng có thể liên tưởng được phần nào những nét linh thiêng cao đẹp của tình mẫu tử. Cuộc đời của người Mẹ đã thực sự gắn liền với đời của con qua chín tháng cưu mang, ba năm nâng niu bú mớm, bảy năm thao thức quạt nồng ấp lạnh, chăm sóc cho con khi trái gió trở trời, rồi suốt đời an ủi, vỗ về, nâng đỡ chở che. Ca dao Việt Nam có câu: “Công Cha như núi Thái Sơn, nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra.” Tình Mẹ ví như nước trong nguồn không ngừng chảy về con.
Ở Hoa Kỳ, để tưởng nhớ công ơn sinh thành, ngày Chúa Nhật thứ hai của tháng 5 đã được dành để vinh danh những người mẹ. Và chúng ta ai cũng biết đó là “Ngày Hiền Mẫu.”
Lịch sử và nguồn gốc Ngày Hiền Mẫu
Theo tự điển bách khoa, Ngày Hiền Mẫu (Mother's Day) do bà Anna Marie Jarvis khởi xướng tại thành phố Grafton, tiểu bang West Virgina, Hoa Kỳ. Theo truyền thống của Hoa Kỳ và đa số các quốc gia trên thế giới, Ngày Hiền Mẫu được tổ chức hằng năm vào ngày Chúa Nhật thứ hai của tháng 5. Một số quốc gia khác cũng có những ngày lễ tương tự được tổ chức vào các ngày khác trong năm. Người dân Việt chúng ta có ngày lễ Vu Lan được tổ chức vào ngày Rằm tháng 7 Âm Lịch để tưởng nhớ những người mẹ đang còn sống hoặc đã quá cố. Tại một số quốc gia mà Ngày Hiền Mẫu chưa được phổ biến, người ta cũng dùng ngày Quốc Tế Tuyên Dương Phụ Nữ vào ngày 8 tháng 3 để tôn vinh những người mẹ.


Hình minh họa: Nguyễn Thị Hợp
Bản Công Bố Ngày Hiền Mẫu (“The Mother's Day Proclamation”) của bà Julia Ward Howe là một trong những lời kêu gọi đầu tiên để tôn vinh các người Mẹ tại Hoa Kỳ. Ðược viết vào năm 1870, bản công bố này dựa trên nền tảng của chủ nghĩa nữ quyền, với ý tưởng người phụ nữ cũng có trách nhiệm uốn nắn xã hội trên con đường chính trị. Bà Julia Ward Howe đã có ý định thành lập một ngày lễ mang tên “Ngày Hiền Mẫu vì Hòa Bình” (Mother's Day for Peace), nhưng phong trào này đã dần lụi tàn vì không đủ kinh phí. Tuy nhiên, ý tưởng của bà Howe đã gây ảnh hưởng lớn trên giới phụ nữ trong xã hội, điển hình là bà Ann Maria Reeves Jarvis, nữ giáo viên của trường học tư thục Công Giáo tại thành phố Grafton, tiểu bang West Virginia.
Trong bối cảnh nội chiến Hoa Kỳ, bà Ann Maria Reeves Jarvis tập hợp các phụ nữ khác với sứ mệnh chăm sóc cho các thương binh từ cả hai miền Nam Bắc. Sau khi cuộc chiến chấm dứt, bà khởi xướng phong trào mang tên Ngày Các Hiền Mẫu Làm Việc (Mothers' Work Days) vào năm 1858 cùng với các bà mẹ của các chiến binh từ cả hai miền để nhấn mạnh các hoạt động xã hội vì hòa bình. Bà Ann Maria Reeves Jarvis qua đời tại thành phố Philadelphia vào năm 1905. Tại ngôi mộ của mẹ mình, cô con gái Anna Marie Jarvis thề rằng sẽ nối gót theo chân mẹ và thành lập một ngày lễ dành riêng cho những người hiền mẫu, dù là còn sống hay đã qua đời.
Hai năm sau đó, cô Anna Marie Jarvis đã mang 500 đóa hoa Cẩm Chướng (Carnation) đến tặng cho từng người mẹ tham dự thánh lễ tại nhà thờ Thánh Andrew, nơi mà mẹ cô từng dạy học khi xưa. Một năm sau, vào ngày 10 tháng 5, năm 1905, nhà thờ Thánh Andrew lần đầu tiên đã tổ chức một thánh lễ ngày Chúa Nhật đặc biệt để vinh danh các hiền mẫu trong cộng đoàn. Cô Anna Marie tiếp tục tranh đấu không ngừng để quảng bá ngày lễ này khắp nơi. Ðến năm 1909, thánh lễ vinh danh các hiền mẫu đã lan rộng đến 46 tiểu bang, và hai quốc gia láng giềng của Hoa Kỳ là Canada và Mexico.
Vào năm 1914, Quốc Hội lưỡng viện Hoa Kỳ đã thông qua một bản nghị quyết và được Tổng Thống Woodrow Wilson ký nhận để chính thức thành lập Ngày Hiền Mẫu.
Hình ảnh người Mẹ Việt Nam qua những biến cố của lịch sử Việt Nam
Qua thi ca, rất nhiều bà mẹ của chúng ta đã tìm thấy hình ảnh của chính họ qua những biến cố lịch sử cùng những thăng trầm của đất nước Việt Nam.
..

quehuong said...

...
1. Những người Mẹ Việt Nam trong thời loạn ly chống Pháp
Có một hình ảnh rất truyền thống đã đi sâu vào lòng người dân Việt. Ðó là hình ảnh một người Mẹ già cuốc đất trồng khoai, quanh năm suốt tháng tảo tần nuôi chồng dạy con, làm lụng không một ngày nghỉ ngơi. Mẹ hy sinh thân mình, chuyên tâm hết lòng lo cho chồng con.
Quanh năm có nghỉ ngày nào!
Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy
Rét đông đi cấy đi cày
Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai
Bấu chân khỏi ngã dốc nhoài
Những chiều gánh nước gặp trời đổ mưa...
(Huy Cận)
Khi cách mạng 1945 bùng nổ, toàn quốc nổi lên kháng Pháp, những người cha theo Việt Minh chống giặc Tây. Trong những ngày chạy giặc đó, có những người mẹ bồng đứa con chưa đầy năm, ẩn núp dưới những đám cây rậm lá trong khi những chiếc máy bay của thực dân Pháp bay quần sát ngọn cây rú lên từng tiếng như đe dọa, gieo bao nỗi kinh hoàng cho những bà mẹ và đám dân lành vô tội.
Những người cha vẫn biền biệt trong chinh chiến. Các bà mẹ đơn côi âm thầm kiên nhẫn nuôi con khôn lớn, thay thế chồng tận tụy dạy dỗ các con ê a, cho con những bài học luân lý đầu đời, và dìu dắt con từng bước cho đến lúc trưởng thành.
Với tâm tình dịu hiền, đảm đang, khôn ngoan Mẹ đã dạy dỗ con cái Mẹ nên người chân thật, biết sống theo đạo lý với bản chất lương thiện. Niềm hạnh phúc của Mẹ là mong muốn thấy con mình trở nên người hữu ích cho gia đình, xã hội và quê hương. Niềm vui của Mẹ là ước mơ thấy các con được trưởng thành trong tinh thần yêu thương và phục vụ. Triết lý sống và tình thương của Mẹ đã trở thành nguồn khởi hứng và hành trang cho những người con của Mẹ tiếp tục bước đi trên đường đời.
Ngọt bùi thiếp đã hiếu nam
Dạy con đèn sách thiếp làm phụ thân
(Ðoàn Thị Ðiểm)
Rồi khi con khôn lớn đi đánh giặc Tây, Mẹ mang nỗi đau trong lòng khi phải xa lìa những đứa con thân yêu nhưng tâm hồn Mẹ vẫn chan chứa những hoài mong ngày các con trở lại. Tim Mẹ thắt đau khi nghe tiếng súng nổ vọng về từ xa. Hình ảnh người Mẹ nghẹn ngào rưng rưng nước mắt chắp tay nguyện cầu cho con được bình an trên chiến trường đã nói lên những tâm tình yêu thương nhưng đầy đau khổ chịu đựng thầm kín của Mẹ.
Ðêm nghe xa xa có tiếng súng lắng về
Mẹ nguyện cầu cho con sống rất say mê
(Phạm Duy)
Ngày qua ngày Mẹ thẫn thờ trông đợi, mang nặng niềm thấp thỏm, lo âu. Ðêm từng đêm một mình một bóng, Mẹ âm thầm nghe tiếng nấc của tâm tư như người chinh phụ một lòng sắt son thủy chung, nghẹn ngào nhớ chồng, thương con. Mặc dù nỗi buồn có lúc làm cho Mẹ thẫn thờ, nhưng Mẹ vẫn kiên trì thay cha tảo tần nuôi dưỡng đàn con với tình thương của biển rộng muôn trùng. Làm sao nói cho hết được những công lao và hy sinh của những người mẹ trong các gia đình Việt Nam.
Nếu chữ Hy Sinh có ở đời
Tôi muốn nạm vàng muôn khổ cực
Cho lòng cô gái Việt Nam tươi
(Hồ Dzếnh)
2. Mẹ Việt Nam trong thời đất nước phân ly, chiến tranh Nam Bắc
Vào năm 1954 khi đất nước bị chia đôi, những người Cha đã theo lý tưởng tự do, tiếp tục binh nghiệp trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Những người Mẹ đã từ bỏ cuộc đời riêng, theo cuộc sống của gia đình nhà chồng, phụng dưỡng cha mẹ chồng, chăm dạy đàn con. Mẹ hòa mình trong cuộc sống buôn gánh bán bưng, đắp đổi từng ngày để có nguồn thu nhập mà quán xuyến gia đình.
..

quehuong said...

..Trời ngoài kia từng cơn gió lớn
Quẩy gánh hàng mẹ lầm lũi bước đi
(Thương Nguyên)
Bận lo cho gia đình đến quên mình, có lẽ đó là bản tính của những người phụ nữ Á Ðông. Hình ảnh bà mẹ Việt Nam vẫn là hình ảnh của sự nhọc nhằn, hy sinh, tảo tần, dãi dầu mưa nắng, vì cảnh nhà nghèo túng triền miên.
Lo đi, lo đứng, lo nằm,
Nhường cơm sẻ áo âm thầm cho con
Lo cho con ngủ giấc tròn
Lời ru thuở ấy vẫn còn trong veo
Có những đêm nằm nghe tiếng hỏa tiễn pháo kích, theo sau là những tiếng súng nổ vang rền, Mẹ nhìn ánh hỏa châu rơi mà tim thắt ruột đau. Bên ngọn nến hắt hiu Mẹ cầu nguyện khấn xin ơn trên phù hộ cho đất nước sớm thanh bình, cho người chồng thân yêu được an lành trở về với cuộc sống làng quê. Nhưng giấc mơ nhỏ bé đó đã tan theo khói lửa chiến chinh. Cõi lòng Mẹ như bị bom đạn xé nát khi được tin chồng đã hy sinh mạng sống cho quê hương, đã gục ngã đau thương vì những lằn đạn giữa hai lực lượng tranh chấp nhưng lại cùng dòng máu đỏ da vàng. Chuyện đoàn viên bấy giờ chỉ còn là giấc mộng. Mẹ hoang mang hoảng sợ nhận tin báo tử của chồng. Người ra đi để lại một đàn con thơ dại khi tuổi đời của Mẹ chỉ mới dưới 30. Có mấy ai không chạnh lòng khi nhìn hình ảnh của một người góa phụ trẻ đầu đội vành khăn sô, đứng trước áo quan của chồng, cùng một đàn con ngây thơ nhìn quanh quất tìm cha, còn mẹ thì đang tay bồng tay nải.
Tuổi thanh xuân Má sớm thành góa phụ
...
Tay bồng bế gánh gồng qua khói lửa
(Nghiêu Minh)
Có lẽ người đàn bà Việt Nam là người chịu nhiều khổ đau nhất thế giới. Với 1000 năm giặc Tàu, 100 năm giặc Tây và 20 năm nội chiến Nam Bắc, khi viết về nỗi khổ của những bà mẹ Việt Nam trong chiến tranh, thi sĩ Phan Khâm có mấy vần thơ như sau:
Lặn lội thân cò khóc nỉ non
Mùa Hè đỏ lửa tháng sinh con
(Phan Khâm)
3. Mẹ trong thời kỳ miền Nam Việt Nam bị cưỡng chiếm
Rồi biến cố ngày 30 tháng 4, 1975 đến, ngày miền Nam Việt Nam bị cưỡng chiếm. Mẹ chưa hết nỗi mừng vui chờ ngày đất nước hết cơn binh lửa thì đã cảm nhận thảm họa bao trùm xuống toàn cõi quê hương. Ðau khổ, đói lạnh, đè nén, áp bức khắp nơi. Các con của Mẹ cũng chịu cảnh lao tù như bao nhiêu bạn bè trong binh nghiệp. Mẹ mang nặng nỗi nhớ thương những đứa con bị lưu đày biệt xứ. Tuy tuổi đã già, nhưng Mẹ đã phải tiếp tục ngược xuôi trong cuộc đổi đời, tìm đường sinh kế để nuôi các con trong tù cải tạo. Mẹ lặn lội đường rừng đến trại tù thăm con. Trong những phút giây ngắn ngủi ở khu thăm nuôi, mẹ khóc thương cho đời con lao đao và kể lể những nỗi nhớ thương mỏi mòn của mẹ.
Lòng mẹ ngàn năm vẫn dạt dào
Chua xót thân già đời lận đận
Ngậm ngùi phận trẻ kiếp lao đao
(Nguyễn Vô Cùng)
Nhìn thân thể các con bị đọa đầy, tim Mẹ nát tan. Mẹ cầm lấy tay con nghẹn ngào, như muốn ôm trọn những đau thương thay thế cho con. Rồi mỗi lần nghe tin có những tù nhân nào được tha về, mẹ cũng đến để muốn hỏi thăm tin tức về các con của Mẹ.
Tay mẹ hiền cầm lấy tay con...
Như muốn chuyền hơi ấm tình thương
(Kha Lăng Ða)
..

quehuong said...

Những khổ cực nghiệt ngã đã làm oằn lưng mẹ, làm khô héo đôi tay gầy guộc, tô đậm trên trán, trên đôi gò má của Mẹ nhiều vết nhăn nheo. Những tàn phai của thời gian được ghi dấu trên mái tóc bạc phơ.
Ngày Ðông mưa nhỏ hàng hiên
Mẹ mang thùng hứng cho quên nỗi sầu
(Hoàng Minh Hùng)
Khi các con được ra tù thì thể xác đã nên tiều tụy, tinh thần suy nhược, và đời sống bất ổn. Mẹ tiếp tục đỡ nâng bằng cách vay mượn tiền và bán hết đồ đạc trong nhà, gom góp cho các con bí mật vượt biên....
Hình ảnh người Mẹ ốm yếu đứng bất động ở một góc bến xe, nhìn theo chiếc xe đò cũ kỹ đưa các con đi mà bà rưng rưng nước mắt. Mẹ âm thầm nghẹn ngào chắp tay nguyện cầu cho các con của Mẹ được thành công đến bến bờ tự do.
Khi cảnh đời biển thẳm hóa nương dâu
Mẹ tiễn con đi, mắt chan chứa lệ sầu
Máu mùa Hạ còn vương đọng cành phượng vĩ
(Kha Lăng Ða)
Trời cao có mắt: Các con của Mẹ được đến bến bờ tự do an toàn. Mẹ mừng rỡ khi nhận được bức điện tín đầu tiên báo tin các con đã định cư an toàn trên xứ người. Lá thư hồi âm nào Mẹ cũng viết thật dài. Mẹ khuyến khích các con cố gắng làm lại cuộc đời và dạy dỗ cho con cái phải biết sống theo đạo lý, và đừng bao giờ quên quê hương, nguồn cội của mình.
Những buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống, Mẹ nhớ đến các con, Mẹ gọi tên từng đứa. Mẹ nhớ những ngày khi các con còn nhỏ dại, một mình Mẹ thay Cha đơn côi nuôi con khôn lớn. Nhớ ngày nào đứa con út đã theo chân Mẹ đến trường, mà bây giờ tất cả đã khôn lớn, mỗi đứa một nơi. Giờ đây Mẹ vẫn tiếp tục hiu quạnh một mình trong căn nhà xưa. Có còn nỗi đau nào hơn nữa hay không?
Chắt chiu cùng năm tháng
Mẹ tần tảo ngược xuôi
Nuôi con ngày khôn lớn
Mỗi đứa một phương trời
Nay tuổi già vóc hạc
Thui thủi bóng vào ra
Muộn phiền vai mẹ gánh
Liêu xiêu buổi chiều tà
(Vương Ðức Lệ)
Các con của Mẹ giờ đây đã có một cuộc sống ổn định ở nước ngoài, và không ngừng gởi về cho Mẹ đủ loại thuốc bổ dưỡng. Nhưng căn bịnh do tuổi già của Mẹ bắt đầu nhen nhúm. Mấy thứ thuốc bổ dưỡng đó không làm Mẹ khỏe hơn. Thân thể Mẹ từ từ lụn xuống. Lưng Mẹ vì xương quá yếu nay oằn xuống, còng lại, Mẹ không còn sức lực để đứng thẳng người được nữa. Giờ Mẹ chỉ mong gặp lại mấy đứa con của Mẹ trước khi qui tiên.
Rồi một ngày những đứa con thân yêu của Mẹ bất chợt về quê thăm Mẹ. Mẹ hỏi “đứa nào đây,” con của Mẹ suýt hét lên vì mới biết là mắt Mẹ đã mù. Con nghẹn ngào khóc nức nở vì tấm lòng hy sinh trời biển của Mẹ. Mẹ sợ những đứa con của Mẹ làm lụng vất vả khổ sở nơi xứ người nên Mẹ không than van, không xin thuốc hay xin tiền con để chữa trị.
Mẹ đưa hai tay sờ lên đầu từng đứa con rồi mấy đứa cháu.
Ôi, tình mẫu tử thiêng liêng...
Qua bao biến đổi của cuộc đời, tình mẫu tử vẫn là một hằng số cố định. Niềm vui của Mẹ vẫn là muốn được nhìn thấy con cái thành đạt trong cuộc sống. Ngày nay nhìn những thành công vượt bực của người Việt hải ngoại chỉ trong vòng hơn ba thập niên qua, những thành tích huy hoàng của giới trẻ Việt Nam tại các trường đại học, các ngành nghề cao cấp trong xã hội như Y, Nha, Dược, Bộ Trưởng Y Tế, các Luật Sư, Kỹ Sư, Giáo Sư, Dân Biểu Hoa Kỳ, Phi Hành Gia Hoa Kỳ, các nam nữ Sĩ Quan Không Quân, Hải Quân, Cảnh Sát Trưởng Hoa Kỳ, các Ðại Thương Gia, nam nữ Phóng Viên chiến trường, Nhạc Sĩ, Nghệ Sĩ, và còn nhiều nữa... Tất cả những thành công này là hoa trái từ những công lao và hy sinh của người Mẹ Việt Nam, những tấm gương sáng cho muôn thế hệ Việt.
Xin được tôn vinh những tấm lòng quá nhân ái, cao đẹp của những người Mẹ Việt Nam, của những người phụ nữ đã phải trầm luân cùng thân phận của đất nước. Tất cả những công lao và hy sinh của những người Mẹ đều có giá trị, đều biểu hiệu một tình thương, đều mang ý nghĩa của một sự cho đi phần nào của chính mình. Thật không dễ tìm phụ nữ của một dân tộc nào trên thế giới có sức chịu đựng và nhẫn nhục như phụ nữ Việt Nam. Xin được ghi xuống đây lòng tri ân muôn đời đối với những người Mẹ Việt Nam.

Suong Mai said...

Xin chia xẻ nhân ngày lễ MẸ

Y VÂN và MẸ

Ai là người Việt Nam mà không biết bài Lòng Mẹ của Y Vân, thậm chí còn có thể ngân nga ít nhất là hai câu đầu của bài hát: Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào... Bài hát tha thiết, êm ái và chân thành quá khiến ai cũng có thể... vơ vào để tưởng tượng người mẹ trong bài hát là mẹ của mình, để rồi hát lên và... chảy nước mắt.

Y Vân tên thật là Trần Tấn Hậu, sinh năm 1933 và mất năm 1992, đúng 60 tuổi, y như bài twist “60 năm cuộc đời” mà ông đã viết thuở nào. Y Vân lúc nhỏ nhà nghèo lắm, sống xa bố, chỉ có mẹ hiền và bên ngoại đùm bọc. Có lẽ ông đã thừa hưởng dòng máu nghệ sĩ từ bên ngoại vì ông ngoại giỏi thơ văn và mẹ cũng rất giỏi thơ văn.

Năm 1954, ông cùng 2 em và mẹ di cư vào Nam với hai bàn tay trắng, lúc vừa 21 tuổi. Mẹ hiền buôn bán nuôi 3 con. Còn Y Vân thì đã thích nhạc từ nhỏ, học đàn, sáng tác, hòa âm từ trước năm 54 nên vào Nam đã có thể đi trình diễn giúp vui cho đồng bào di cư.

Y Vân kể lại giai thoại sáng tác bài Lòng Mẹ như sau:
Sau một buổi trình diễn với Phủ Tổng Ủy Di Cư về, Y Vân bị mưa ướt như chuột lột, quần áo dơ hết. Mới di cư còn nghèo, chỉ có một bộ đồ coi được nhất để trình diễn, Y Vân rất lo lắng vì ngay sáng hôm sau lại phải đi đàn nữa. Khuya hôm đó, mẹ ông đã đem bộ quần áo ra máy nước công cộng đầu hẻm giặt sạch rồi về nhà đốt than lên hơ cho chóng khô. Sáng hôm sau, Y Vân đã nghiễm nhiên có được bộ quần áo sạch mặc đi diễn. Ông cảm động lắm và cảm hứng viết ca khúc đầu tay Lòng Mẹ, một bài hát đã đi vào lòng hằng triệu người dân nước Việt.

Và đó là khởi đầu cho sự nghiệp âm nhạc của một trong những nhạc sĩ tài hoa nhất của Việt Nam .

Người mẹ đã đóng một vai trò quan trọng trong suốt cuộc đời Y Vân. Mẹ là người nuôi nấng nên người từ khi còn nhỏ và săn sóc con khi đã lớn. Mẹ cũng chính là người dựng vợ cho con.

Cô N.H. quen với Y Vân do bạn thân làm mối năm mới 16 tuổi. Cô không mê nhạc mà chỉ thích thơ. Y Vân về nói chuyện với mẹ. Bà cụ thân hành qua nhà cô để xem mặt. Để tìm hiểu về cô dâu tương lai, bà xin phép xuống nhà dưới đi vệ sinh nhưng mục đích chính là xem thử bếp nước như thế nào. Bà về nói với cô em gái:

-Được lắm! Bếp nước gọn gàng sạch sẽ.

Thế là Y Vân được vợ. Từ lúc quen đến lúc cưới chỉ vỏn vẹn 5 tháng. Ngày đám cưới, Y Vân đã viết bài Người Vợ Hiền tặng vợ.

Suong Mai said...

Y Vân là một trong số ít những nhạc sĩ Việt Nam sống hoàn toàn bằng âm nhạc. Ngoài việc sáng tác và làm việc cho các đài TV và radio, ông còn đánh đàn contre bass và guitar tại các phòng trà ca nhạc của Sài Gòn và các club Mỹ. Là một nghệ sĩ , ông ít có đầu óc thương mại, thường bán đứt bản quyền các bài hát ăn khách. Trong một thời gian ông và vợ có thực hiện một số băng nhạc lấy tên Trung Tâm Mây Hồng nhưng cũng không kéo dài lâu

Sau 1975, Y Vân trở nên nghèo túng như tất cả những người dân Sài Gòn lúc ấy. Bài hát của Y Vân bị cấm không được trình diễn, ông không được hành nghề nữa, phải sống bằng tiền dành dụm. Đến những năm 80, ông mới hoạt động âm nhạc trở lại nhưng ít viết ca khúc mà chỉ làm nhạc phim và viết hòa âm.

Ông mất năm 1992, sau một cơn mệt tim nặng. Mẹ ông lúc đó còn sống, đã nói:

-Con đi trước mẹ nhưng không nợ mẹ vì mẹ nuôi con 20 năm nhưng con đã nuôi mẹ đến 40 năm.

10 tháng sau, mẹ ông mất.

Nhạc sĩ của tình yêu

Sau bài Lòng Mẹ, Y Vân bước hẳn vào con đường âm nhạc.

Giai đoạn đầu trong cuộc đời nhạc sĩ, Y Vân chưa sáng tác nhiều, ông thường viết chung với các nhạc sĩ Xuân Lôi, Xuân Tiên. Nhưng sau khi được nhận làm việc với các đài TV, đài phát thanh... Y Vân bước vào giai đoạn sung mãn nhất với rất nhiều sáng tác ra đời trong thời gian những năm 1960, 1970.

Về bút hiệu Y Vân, Trần Tấn Hậu giải thích:

-Người yêu đầu đời tên Thể Vân là một cô gái đẹp con nhà giàu. Cô đi Pháp du học bỏ lại chàng nhạc sĩ nghèo đã lấy bút hiệu khi viết nhạc là Y Vân, có nghĩa giản dị là Yêu Vân.

Và dĩ nhiên tình yêu là một chủ đề lớn của Y Vân. Tuy thất vọng trong mối tình đầu nhưng tình yêu trong nhạc Y Vân không ướt át lãng mạn sướt mướt mà rất thực tế và nhất là không than van khóc lóc.

Suong Mai said...

Những ca khúc tình yêu của ông nói lên mối tình cảm nồng nàn của hai người yêu nhau: Thẹn thùng gì khi ta gặp nhau trên đường vắng
Trao nhau đôi câu ấm lòng
Ghi nên bao tin yêu để duyên ta càng sâu
Mong cho thôn xóm tươi màu
Vì đời còn tin yêu thì thương nhau còn mãi
Như khi trăng soi giữa đời
Câu ca đang chơi vơi còn ghi trong lòng tôi
Trăng ơi trăng sáng ngàn nơi.
(Bóng Người Cùng Thôn)

Khi em nhìn anh
Từ đôi mắt đen dịu dàng
Như trăng hồ thu
Đợi thuyền tình anh ghé thăm
(Khi Em Nhìn Anh)

Tôi sẽ đưa em về. Miền hoa thơm cỏ biếc
Chiều hôn trên làn tóc Mùa thu in màu mắt
Tôi sẽ đưa em về ! Tôi sẽ đưa em về
Mà không lo thiếu tình yêu
(Tôi Sẽ Đưa Em Về)
Những thực tại phũ phàng của tình yêu

Yêu cho biết sao đêm dài
Cho quen với nồng cay
Yêu cho thấy bao lâu đài
Chỉ còn vài trang giấy (Ảo Ảnh)

Đừng lừa dối nhau
Đừng nói "yêu" khi ta gần nhau
Đừng lừa dối nhau
Vì biết đâu tin nơi tình yêu
(Đừng Lừa Dối Nhau)

Nhưng không ai nào ngờ, duyên đang mặn mà bỗng đã chia lìa
Đêm chia ly lạnh lùng, đưa tay một lần, đến mai không còn.
Đêm nay không còn dài, xin cho vài lời, chớ trách nhau hoài
Lời từ ly êm ái, để đâu không nói đêm nay... (Ngăn Cách)
Những chia cách và sum họp đời thường do ông chứng kiến và viết lên.

Mưa buốt lạnh trong đêm đứng trên thềm ga vắng
Hắt hiu ngọt đèn vàng em tiễn anh
Mưa ướt mềm đôi vai biết bao điều chưa nói
Biệt ly sầu vời vợi có gì vui
(Đêm Giã Từ)

Em đứng đây chờ anh trước thềm ga Hiu hắt cây đèn đêm giã từ xưa. Ngày xưa vội vã trong mưa nhòa, Nay lúc đón anh quay về Thì sao thời gian chậm qua
(Đêm Tái Ngộ)

Suong Mai said...

Y Vân rất thường viết những bài ca mang những nỗi suy tư, u hoài về cuộc đời
Hoài công tìm kiếm
Trên bước đi thăng trầm
Còn đâu đẹp hơn
Bên gốc thông ngàn
Lặng nghe muôn tiếng ca
Quên niềm ưu phiền
Vì đời ai biết ta hơn mình!
(Đồi Thông)
Đời mình là con tàu qua nhiều lối
Mà thăng trầm như trùng dương nổi sóng
Trời mây một lớp thành
Biển khơi một nỗi niềm
Bàn tay còn trắng
Lòng không tình thương (Đại Lộ Hoàng Hôn)
Trời mây dắt nhau đi vào đêm.
Mình tôi đứng đây nghe chiều lên tiếng
Người đi tiếc chi cho thêm buồn
tìm thư thái trong tâm hồn
thì đừng xây mơ trên cát vàng.
(Hoàng Hôn Trên Bãi Biển)
Nhạc sĩ của... sôi động thời cuộc

Điệu twist được sáng tác vào thập niên 1960, theo những quân nhân Mỹ vào Việt Nam và được đón nhận nồng nhiệt. Y Vân là một trong vài nhạc sĩ của miền Nam Việt Nam sáng tác rất nhiều ca khúc theo những thể điệu sôi động thời đó: twist, hully gully, soul, cha cha cha...
Đề tài của ông xoay quanh người lính và đời lính, lời nhạc của những bài này thường ngộ nghĩnh, giản dị nhưng nói lên được vài phương diện của đời sống người dân, người lính bấy giờ.

Nhờ những ca khúc này – vẫn còn được hát hôm nay - chúng ta biết được phần nào tâm tình của những con người trong cuộc chiến kéo dài trên đất nước Việt Nam.

Cớ sao buồn này KIM Cớ sao sầu này KIM
Khi yêu nhau tuy xa mà gần
Cớ sao hoài này KIM. Hãy sống cho tình yêu
Sống trong mộng thắm khi tuổi còn xanh (Kim)
Anh là lính đa tình. Tình non sông rất nặng
Tình hải hồ ôm mộng. Tình vũ trụ ngát xanh
Và mối tình rất êm đềm là tình riêng trong lòng anh yêu em ...
Có lúc muốn lấy hoa rừng, anh gửi về em thêu áo
Và ngàn vì sao trên trời, kết thành một chuỗi em đeo
Dù rằng đời lính không giầu,
mà chắc không nghèo tình yêu ... (Tình Lính)
Em thường hay ước mơ
Mơ người yêu lý tưởng
Với vẻ hào hoa lắm nét kiêu hùng
Điểm chút phong sương
Đây là chàng chiến binh
Hay là chàng phi công
Hay là chàng thủy thủ (Người Yêu Lý Tưởng)
Ơ là thế! đời sống không được bao
Ơ là bao! đời không lâu là thế
Ơ được bao năm sống mà yêu nhau Anh ơi có bao nhiêu 60 năm cuộc đời Khi xa anh rồi em biết yêu thương ai Nên khi yêu nhau thì yêu cho trọn đời Anh ơi ta sống được bao (60 năm cuộc đới)

Non sông chờ sức trai xây đắp
Đi lên người chiến binh đất nước
Thương anh gió mát trên đường xa
Ánh nắng soi đường đi những lối xa xa mờ
Ra đi vừa lúc xuân tươi thắm
Qua bao ngày tắm mưa phơi nắng
Thương anh tiếng hát trên đường quê. Với tiếng ca thành đô
Đón bước chân người đi.
(Thương Anh)
Mắt em màu trùng dương. Tóc em như sóng cồn.
Gió nhẹ tựa như hơi thở của người yêu buồn mà duyên dáng.
Anh là thủy thủ mang lòng biển cả trao về tình em.
Đã đành em yêu anh. Sao bằng anh thương em.
Như biển đông lai láng. Ví bằng đất nước mình.
Nên bể dâu hoang tàn. Nhưng tình không tan biến.
(Tình Yêu Thủy Thủ)

Và ca khúc về Sài Gòn của Y Vân, có lẽ không người Việt nào không biết đến:

Dừng chân trên bến khi chiều nắng chưa phai, Từ xa thấp thoáng muôn tà áo tung bay Nếp sống vui tươi nối chân nhau đến nơi này Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !
Ngựa xe như nước trên đường vẫn qua mau Người ra thăm bến câu chào nói lao xao Phố xa thênh thang đón chân tôi đến chung vui Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi ! (Sài Gòn)
Trên đây chỉ là một số những bài ca tiêu biểu và được biết đến nhiều nhất cả Y Vân, một nhạc sĩ hiền hòa, nhiều suy tư và tràn đầy tính nhân bản. Theo lời bà N.H., Y Vân là người chồng tốt và rộng lượng. Nghe nhạc ông, người ta không ngạc nhiên về những đặc tính này. Y Vân có công lớn đối với nền tân nhạc còn phôi thai vào những thập niên 50, 60. Hôm nay, chúng ta tưởng nhớ đến ông và những nhạc sĩ khác rồi hy vọng rằng giới trẻ sẽ tiếp nối được những bước đi đầy tình người của những nhạc sĩ đàn anh.

sao... said...

AI CŨNG CÓ MẸ !

Những tiếng nói đầu tiên của một đứa trẻ trong vô thức:MÁ, MẸ, MAMAN,MOM.
Những tiếng tập nói đầu tiên là của Mẹ dạy cho.
Những bước tập đi chập chững đầu đời đều do Mẹ dìu dắt.
Những tình yêu thương gia đình, con người, họ hàng, làng xóm, quê hương cũng xuất phát từ tấm lòng người Mẹ và có ảnh hưởng sâu sắc đến cả đời con.
Những tấm bánh quê nghèo được con trông đợi ở Mẹ khi đi chợ về.
Những manh áo được chắt chiu từ sự tảo tần hôm sớm của tấm lòng Mẹ.
Những tô cháo cảm đút cho con khi bệnh tật trong ánh mắt trìu mến âu lo.
Những con chữ tập viết non dại đầu đời dưới bàn tay nâng đỡ nắn nót của Mẹ.
Những thương yêu, trông đợi ngày về của những đứa con xa nhà, tập tành tung cánh lao vào cuộc đởi đầy giông bão.
Những khuyên bảo, an ủi, dạy dổ cho những thất bại đầu đời của những đứa con còn non dại.
Những giọt nước mắt âm thầm lăn xuống giữa đêm khuya vì những hư hỏng, những thất bại của con mình. Có mấy ai thấy được những giọt lệ ấy không?
Những giọt nước mắt hạnh phúc vì những thành công của con, sự yên vui trong mái gia đình riêng mà rồi ai cũng phải rời xa bóng Mẹ đi tìm một hạnh phúc riêng tư cho mình.
Những giọt nước mắt mừng vui nghẹn ngào đổ xuống khi nghe tiếng nói của đứa con thân yêu từ chốn xa ngàn dặm gọi về để hỏi thăm sức khoẻ Mẹ.

PHƯỚC CHO AI CÓ ĐƯỢC TẤT CẢ NHỮNG ĐIỀU TƯỞNG CHỪNG ĐƠN GIẢN ĐÓ!

Nguyen Tue Minh said...

Thân chúc Các bạn Thơ: "Một ngày Mẹ Hiền thật vui vẻ & hạnh phúc"

Xin chung vui voi Quý bạn: S.M, N.S, TT, PH, LTV, TLB, KC, ViVu... đầy tràn hạnh phúc với 1 bông hồng đỏ thắm, cài phía bên trái tim!... Và, xin chia buồn với Quý bạn như Nguyễn Tuệ Minh: năm nay (là năm thứ 10) lại phải buồn tủi cài lên áo mình đóa hoa hống trắng!

Thời gian qua mau, tất cả đều phôi pha theo với bụi mù hoang phế của thời gian! Chỉ có "tình mẹ" là bất diệt, phải không quý bạn thơ?

sao... said...

TIỄN ĐƯA NHÀ THƠ HOÀNG CẦM
“Sáng nay trời khóc người Kinh Bắc,
Ngàn vạn lệ rơi triệu kẻ buồn”

một độc giả yêu thơ vô danh đã nhỏ những giọt lệ tiếc thương như thế trong sổ tang tại tang lễ nhà thơ Hoàng Cầm chiều 11-5-2010.
Đó chỉ là một trong hàng ngàn dòng lưu niệm tràn đầy tình yêu và niềm nhớ tiếc với thi sĩ tài hoa trong bốn cuốn sổ tang dày đặc chữ.
> Tiễn biệt hồn thơ Kinh Bắc
> Tiễn biệt thi sĩ "Lá Diêu Bông" về “Bên kia sông Đuống”
> Thi sĩ Hoàng Cầm - "Hoàng tử lãng du"
> Nhà thơ Hoàng Cầm: Dù thế nào, vẫn làm việc
Hội Nhà văn VN đã tổ chức tang lễ cho nhà thơ đất Kinh Bắc với nghi thức trang trọng nhất của mình.
Nhà tang lễ Bộ Quốc phòng tràn ngập vòng hoa của những người yêu thơ ông. Những vòng hoa không ghi tên nhà thơ mà ghi tên tác phẩm: “Vĩnh biệt nhà thơ Lá diêu bông”, “Thương tiếc nhà thơ Bên kia sông Đuống”, “Ngàn thu vĩnh biệt tác giả Mưa Thuận Thành”.
Bộ trưởng Bộ VH-TT&DL Hoàng Tuấn Anh, các bạn thơ của Hoàng Cầm như Dương Tường, Phạm Duy, những đàn em - thơ được ông yêu quý như Hữu Thỉnh, Ngô Thảo, Nguyễn Thụy Kha, Nguyễn Trọng Tạo... đều đến chào ông lần cuối.
Trong điếu văn tiễn biệt, nhà thơ Hữu Thỉnh - chủ tịch Hội Nhà văn VN - ca ngợi người đã khuất: “Hoàng Cầm là một nhà thơ lớn, độc đáo và sâu sắc trong thơ ca VN hiện đại”, “sự xuất hiện của thơ ông đã gây ra một cơn địa chấn trong giới thơ Việt”, “ông không chỉ là một nhà thơ, mà đã trở thành một biểu tượng - ông Sông Đuống”.
Hàng ngàn đồng bào thủ đô đã đứng hai bên đường trước cổng nhà tang lễ để tiễn đưa nhà thơ tài hoa có số phận long đong về nơi an nghỉ cuối cùng tại khu A nghĩa trang Văn Điển, Hà Nội.

HUONG said...

Một Hữu Loan, nay lại một Hoàng Cầm đã ra đi ...
Tiếc ...
Khi còn sống, cố quật cho ngã chết
Lúc chết đi rồi, lại dựng cho sống lại !

sao... said...

Điều ấy cũng chẳng lạ lẫm gì trong tình cảm con người.

GHÉT RỒI YÊU, YÊU RỒI GHÉT